Nhiên Viết Thơ Yêu thôi không cưới có được không

Yêu thôi không cưới có được không

 

Yêu thôi không cưới có được không

Cứ để em như chim ngoài lồng

Tự do bay nhảy

Rộn ràng hót

Cưới nhau về rồi… hổng hồng hông

 

Yêu thôi không cưới

Có được không

Chẳng lo trở thành đá trông chồng

Sợ những hôm anh mê nhậu xỉn

Nhẽ nào

em đóng cửa chẳng ngóng trông

 

Yêu thôi không cưới

Có được không

Bên anh có biết bao bóng hồng

Tay em mềm yếu chẳng giữ chặt

Rồi anh sẽ thành chồng chạy rông

 

Yêu thôi không cưới

Có được không

Em sợ bữa cơm vắng bóng chồng

Sợ lúc mình em trong nhà rộng

Sợ tình mình sẽ trở về không

 

Yêu thôi đừng cưới

Có được không

Lỡ mai này con bế con bồng

Con nít làm sao chăm con nít

Nhà ba đứa trẻ, ai nhọc công

 

Yêu thôi đừng vội cưới

Được không

Chờ anh ra dáng một người chồng

Em sẽ thành vợ hiền dâu thảo

Hai đứa mình chẳng còn lông bông.

Nhiên.

An nhiên

Dẫu rằng có từ bỏ, thì cứ tin, đôi bàn tay sẽ còn đưa ra để đón nhận.

BÀI VIẾT HAY XEM

Những kẻ mộng mơ – Elvis Nguyễn – Khi cô đơn gọi tên

Khi cô đơn gọi tên - Gửi “Những kẻ mộng mơ” “Giữa thành phố cô đơn này… Chúng ta cô đơn, chúng ta trống trải.” -...

Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho – Chuyện cổ tích dành cho người lớn

Mấy hôm gần đây tôi có tìm tài liệu về “mẻ” và bỗng nhớ đến một câu tục ngữ, “Thạch Sùng còn thiếu mẻ...

[Độc hành – Mộc Châu] Khám phá Nhà của mẹ – MAMA’s house hotel

Tôi đến MAMA’s house hostel trong một buổi chiều đầy nắng. Mộc Châu, trong vắt trong veo, khác hẳn những xô bồ của Hà...