Sau tất thảy những năm tháng tùy ấy, rồi chúng ta sẽ như nhau.
Sẽ trở thành một người trẻ như biết bao người trẻ khác trong xã hội này,trong thành phố chật hẹp lòng người, rộng lớn cô đơn.
Chúng ta gò mình vào những khuôn hộp của cuộc sống, định kiến nửa mùa, vùng vẫy trong đó để rồi chợt nhận ra mình dường như bất lực trong việc thay đổi ai đó.
Sau cùng ngậm ngùi thay đổi chính bản thân mình – một hạt cát giữa sa mạc rộng lớn.
Và rồi chúng ta ước ao giá như có thể được trẻ lại,
không phải để yêu,
không phải để tự do,
mà để rèn dũa chính mình cho những ngày khắc nghiệt của tương lai.