Ai là người gom nắng cho em
Giữa sớm chiều Hà Nội gió rét
Thảng giọt buồn xếp những mảnh ghép
Cô đơn này đâu phải do em
Ai có nhớ sắc vàng mùa thu
Ai mang tặng em cả trời thương nhớ
Ai bước đi
Mặc em chờ đợi lỡ cỡ
Mặc em gom nỗi nhớ một mình
Ước thời gian đừng mải tự tình
Ước em đừng đuổi theo
Bóng hình không tồn tại
Ước em vẫn là em
Thời trẻ dại
Buông tứ thơ
Vào câu chữ tựa văn xuôi
Nhiên.