Nhiên kể Lá thư số 03

Lá thư số 03

Chào cô gái mạnh mẽ,

Khi tôi viết những dòng chữ này, em đã re-active facebook, tôi hi vọng chỉ là em tạm thời trốn vào góc nào đó, buồn bã, khóc, nghỉ ngơi rồi lại mở lòng ra với cuộc đời, em nhé.

Chỉ là, có điều gì là mãi mãi không em?

Trong cuộc sống của chúng ta có quá nhiều góc độ để nhìn nhận và đánh giá, đúng với người này chưa chắc là đúng với người khác, đúng hay sai thực ra là do cách em tiếp nhận điều ấy. Và em sợ, sợ người ta coi thường em. Thực ra, em ạ. Có những người, chỉ cần sự tồn tại của người khác đã khiến người ta thấy khó ở rồi. Mà giả dụ, có coi thường em đi chăng nữa, thì ảnh hưởng thế nào đến cuộc sống của em. Từ bỏ, buông bỏ, bỏ cuộc mới là điều đáng coi thường nhất. Với tôi, tình yêu là điều gì đó vô cùng đẹp đẽ và thiêng liêng, nhưng không phải là tất cả. Người mình yêu chưa hẳn đã thương mình, người mình yêu, cũng chưa hẳn mình đã hiểu họ. Chỉ là, cuộc đời dài rộng, ngoài kia còn có biết bao điều để em say mê, yêu thương và là chính mình. Em không phải e dè nếu em làm thế này thì họ sẽ… em!

Nhiên.

An nhiên

Dẫu rằng có từ bỏ, thì cứ tin, đôi bàn tay sẽ còn đưa ra để đón nhận.

BÀI VIẾT HAY XEM

Những kẻ mộng mơ – Elvis Nguyễn – Khi cô đơn gọi tên

Khi cô đơn gọi tên - Gửi “Những kẻ mộng mơ” “Giữa thành phố cô đơn này… Chúng ta cô đơn, chúng ta trống trải.” -...

Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho – Chuyện cổ tích dành cho người lớn

Mấy hôm gần đây tôi có tìm tài liệu về “mẻ” và bỗng nhớ đến một câu tục ngữ, “Thạch Sùng còn thiếu mẻ...

[Độc hành – Mộc Châu] Khám phá Nhà của mẹ – MAMA’s house hotel

Tôi đến MAMA’s house hostel trong một buổi chiều đầy nắng. Mộc Châu, trong vắt trong veo, khác hẳn những xô bồ của Hà...