[Độc hành – Mộc Châu] Khám phá Nhà của mẹ – MAMA’s house hotel

Tôi đến MAMA’s house hostel trong một buổi chiều đầy nắng. Mộc Châu, trong vắt trong veo, khác hẳn những xô bồ của Hà Nội. Chẳng biết từ khi nào, Mộc Châu dần trở thành điểm dừng chân trước khi tôi trở về nhà. Và rồi, có những nơi, chỉ đơn giản là đến – để ta làm một kẻ mộng mơ.

_DSC5781

Vừa đến MAMA, tôi chỉ có thể thốt lên: “Woa! Đẹp thật!” Để tạm hành lý, tôi không thể không đi tham quan khuôn viên hostel này.

_DSC5648

Với một kẻ độc hành mà nói, hostel/homestay là nơi ảnh hưởng rất nhiều đến tâm trạng của người đi. Đó không chỉ là một nơi để ngủ ở mảnh đất xa lạ mà còn là nơi để người ta trò chuyện và mỉm cười.

Trong bất cứ hành trình nào của mình, homestay là nơi tôi học hỏi nhiều nhất, học từ câu chuyện – hành trình của người khác, học cách lắng nghe, học cách trò chuyện, học cách quăng bỏ những buồn bã.

“Lát bạn em vào bản ăn tết Mông đấy, chị nghỉ một lát đi rồi đi cùng.”

Thái – chủ hostel nói với tôi. Tôi biết cậu ấy cũng 4 năm, từng là đồng nghiệp cũ. Nơi chúng tôi quen biết nhau ấy, tất thảy là những kẻ ưa xê dịch, ham đi, và không có tinh thần kiếm tìm sự ổn định. Cũng nhờ Thái thường xuyên check-in ở Insta nên tôi mới biết đến MAMA.

_DSC5398

Phòng ở đây đều được dựng bằng gỗ, bước vào căn phòng vẫn còn thơm mùi gỗ mới. Có phòng đơn, phòng đôi, phòng tập thể 4 người và cả phòng cộng đồng. Ở khuôn viên còn có khu để tổ chức BBQ cho những bạn có nhu cầu. Thái xếp cho tôi ở phòng gác mái – phòng đôi với giá hạt dẻ.

_DSC5544

“Ưng!” – ngắn gọn như vậy. Căn phòng gác mái với màu sơn trắng, cửa sổ màu xanh không khác những ngôi nhà ở Hy Lạp. Đến cả chiếc bàn nhỏ với ấm trà và hai chiếc ly nhỏ xinh cũng dễ cưng đến lạ.

_DSC5924

_DSC5417

Có lẽ, bởi đi nhiều nên Thái cũng hiểu những người xê dịch cần gì ở một căn phòng. Căn phòng có cửa sổ nhìn cả về một vườn mận. Nhìn thấy bầu trời xanh non gợn mây trắng, nắng vàng thì nhảy nhót trên những bụi hoa mận.

https://www.flickr.com/photos/161874257@N06/39887946041/in/dateposted-public/

Phía ngoài căn phòng là một dãy bàn với ghế cao, chỉ cần nghĩ đến buổi tối, dưới ánh đèn lung linh, thêm một cốc cacao ấm, cũng thấy đủ cho ngày độc hành không đơn độc.

Nghỉ ngơi một lát, tôi đi khám phá khu hostel này.

“Sao em không trồng hoa?”

“Em thích trồng rau hơn.”

_DSC5560

Quả thật là Thái thích trồng rau. Khắp nơi đều là rau cải. Xanh mướt, tươi mơn mởn. Có những đám cải trồng xen lẫn với những mỏm đá tự nhiên, hoa trắng muốt.

Nên thơ.

Thật vậy đó.

[Nhiên – còn nữa]

Một số ảnh ở MAMA’s house hostel.

_DSC5563

_DSC5383

_DSC5404

_DSC5636


Comments

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *