Nhiên Viết Thơ Có giấc mơ nuốt trọn đời người

Có giấc mơ nuốt trọn đời người

Có giấc mơ nuốt trọn đời người

Có lặng im dập vùi giông bão

Có đôi chân bước đi rệu rão

Có giọt lệ vút tận trời cao

Đã bao lần ngưng nghỉ ước ao

Đã bao lần hỏi vì sao

Không là ai khác

Đã bao lần hỏi

Đời hay ta ác

Gieo nỗi buồn phủ kín nhân gian

Thôi cứ là phù du nhỏ miên man

Cứ là dòng sông

Cứ là ngọn cỏ

Cứ sống đi mặc giá đời đắt đỏ

Cứ rằng

Phải nhận rồi mới cho

Nhiên.

An nhiên

Dẫu rằng có từ bỏ, thì cứ tin, đôi bàn tay sẽ còn đưa ra để đón nhận.

BÀI VIẾT HAY XEM

Những kẻ mộng mơ – Elvis Nguyễn – Khi cô đơn gọi tên

Khi cô đơn gọi tên - Gửi “Những kẻ mộng mơ” “Giữa thành phố cô đơn này… Chúng ta cô đơn, chúng ta trống trải.” -...

Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho – Chuyện cổ tích dành cho người lớn

Mấy hôm gần đây tôi có tìm tài liệu về “mẻ” và bỗng nhớ đến một câu tục ngữ, “Thạch Sùng còn thiếu mẻ...

[Độc hành – Mộc Châu] Khám phá Nhà của mẹ – MAMA’s house hotel

Tôi đến MAMA’s house hostel trong một buổi chiều đầy nắng. Mộc Châu, trong vắt trong veo, khác hẳn những xô bồ của Hà...