Nhiên Viết Thơ Cho tôi xin chút bình yên thôi

Cho tôi xin chút bình yên thôi

 

Cho tôi xin chút bình yên thôi

Giữa đời ồn ào

Tìm một ngã rẽ

Có gì vô hình

Mà như muôn hình muôn vẻ

Tôi ưu tư giữa đời ưu tư

 

Sóng về đâu

Cuốn cát về đâu

Cuốn cả hồn tôi

Dập dềnh trên biển

 

Khỏa nước mắt lên nụ cười mới chớm

Gió thét gào

Bão nhấn chìm giấc mơ

 

Dưới đáy biển sâu

thiếu nữ thấy nụ cười

Bởi nước mắt đã hòa

Mặn nồng biển cả

Giữa những âm thanh ồn ã

Lặng nghe nhịp đập con tim

 

Đi về đâu

Biết đi về dâu

Phía trước là bình minh

Đằng sau là hoàng hôn rực đỏ

Nhìn trời cao

Không sao

Chỉ trăng đơn lẻ

Tôi lạc đường trong cõi hư vô

Nhiên.

An nhiên

Dẫu rằng có từ bỏ, thì cứ tin, đôi bàn tay sẽ còn đưa ra để đón nhận.

BÀI VIẾT HAY XEM

Những kẻ mộng mơ – Elvis Nguyễn – Khi cô đơn gọi tên

Khi cô đơn gọi tên - Gửi “Những kẻ mộng mơ” “Giữa thành phố cô đơn này… Chúng ta cô đơn, chúng ta trống trải.” -...

Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho – Chuyện cổ tích dành cho người lớn

Mấy hôm gần đây tôi có tìm tài liệu về “mẻ” và bỗng nhớ đến một câu tục ngữ, “Thạch Sùng còn thiếu mẻ...

[Độc hành – Mộc Châu] Khám phá Nhà của mẹ – MAMA’s house hotel

Tôi đến MAMA’s house hostel trong một buổi chiều đầy nắng. Mộc Châu, trong vắt trong veo, khác hẳn những xô bồ của Hà...